Thu về cho lá vàng rơi.
Lá mùa Thu qua một mùa hè rực rỡ chen chúc với bông hoa thì giờ đây là thời gian sắp chia tay với cõi sống để đi vào thiên thai.
Thi sĩ nhìn cảnh Thu, bỗng cầm bút gửi hồn theo lá, gửi tình theo mây, gửi chữ đến người thương.
Chữ thì tự dưng đến, thơ tự dưng theo tâm tình, bài đã viết không gò ép, viết xong thì post lại đây cho người đồng cảm.
Kính mời quý anh chị đọc thơ viết về chớm Thu của thi sĩ groupe Hương Xuan 2016.
Caroline Thanh Hương
Bóng Thu.
Tuổi Xuân rồi thoáng khuất
Ngày tháng chóng qua mau.
Quê nhà chưa trở lại
Bỗng thấy Thu hoen sầu.
Lá xanh gần tuyệt vọng
Áo rừng màu đỏ vàng
Đông thập thò hờ hững
Khác lạ vẫn hoang mang.
Thuyền xưa nhớ bến cũ
Sông chảy vẫn lững lờ.
Có khi nào ngược nước
Đưa đò về bến mơ.
Sóng gầm gừ hung dữ
Cứ đưa người mãi xa.
Bên kia bờ tuyệt vọng
Lóng ngóng chết không nhà.
Caroline Thanh Hương
19 tháng 8 năm 2016
Rồi Thu Đến.
Gió, cao, cao vút vút
Trời thu xám xịt buồn.
Mây vờ đỗ đầy phủ
Bàn tay nào vội buông.
Má ai hây hây ửng
Màu hồng hồng thật xinh.
Giá buốt vừa chập chững
Ước mơ đến cõi tình.
Tóc ai dài gió thổi
Phản phất mùi hoa trôi.
Ngày thôi dài bỗng ngắn
Nắng chán chường trốn chui.
Đôi mắt ai đen láy
Cả một trời trong ai.
Cho tim người áy náy
Mấp máy một chữ say.
Tiết Thu ngày mát lạnh
Giăng những cánh lá rơi
Yêu đời đi đừng đợi
Đông về tình Thu trôi.
Thanh Hương
04 tháng 10 năm 2016
Cám ơn anh Trần Trọng Thiện đã cảm tác thơ anh Đỗ Quý Bái.
Cán cân tạo hóa luôn giữ cho đời sống nhân loại được thăng bằng nên có thơ rằng :
BỐN MÙA HẠNH PHÚC
Một cụ ông, được người hỏi đến
- " Suốt một đời, mùa nảo mùa nao
Đã đem hạnh phúc dồi dào
Cho người thêm đẹp, cho đào thêm xinh ? "
- " Suốt một đời, mùa nảo mùa nao
Đã đem hạnh phúc dồi dào
Cho người thêm đẹp, cho đào thêm xinh ? "
- " Ấy, mỗi lần Xuân linh đình tới
Nụ, mầm non, phơi phới trổ bông
Không gian dìu dịu mầu hồng
Cho tôi chạnh tưởng, đợi trông xuân về
Rồi qua Hạ, bình bồng hoa, lá
Cây um tùm, chim chóc vui ca
Chuyền cành, nhẩy nhót, kêu la
Tôi cho là đấy, hè, ta mong chờ
Mùa Thu mở, lững lờ cây trái
Vỏ vàng hoe, mùa hái đến rồi
Thanh tao, ngọt lịm, bồi hồi
Tưởng đâu như thể ta ngồi bến mơ
Đông sang, tàn úa, lơ thơ
Cây trơ trụi lá, trái tơ rụng rời
Cành khô, đen vút tận trời
Cho ta thấy được, ngập ngời sao đêm
Trần Trọng Thiện
CHIỀU THU
Chẳng phải thu về lá vẫn rơi
Chim bằng mắc nạn lạc phương trời
Cô đơn phủ kín niềm tâm sự
Biết tỏ cùng ai biết tỏ lời
Mỏi cánh bay rồi mỏi cánh bay
Lênh đênh sóng nước giữa thuyền mây
Hồn ta ấp ủ bao hoài niệm
Thiếu bóng tri âm trống vắng đầy
Cất bước ra đi vẫn ngóng trông
Về nơi cố quận hỏi chiều đông
Hương xưa có phải còn thoang thoảng
Ngõ cũ đâu còn dấu bước chung
Người ấy có còn nghĩ đến ta
Ra đi biền biệt chốn quê nhà
Mang theo kỷ Niệm thời yêu dấu
Chẳng khác con tàu tiếc nuối ga
Khung trời viễn xứ đầy cô quạnh
Ôm mối hoài hương mộng trở về
Chiều thu heo hút sương buồn phủ
Se sắt lòng ta những não nề
Cam thành Oct, 2008
Tha Nhân
CẢNH THU
Mây nước giao hòa nẩy ý thơ
Ôi chao Thu đẹp quá! Ai ngờ
Heo may tím nhẹ rung rung đón
Hanh nắng vàng ươm vẫy vẫy chờ
Âu yếm trên cành chim ngỏ ý
Vấn vương dưới lá nhện giăng tơ
Tao nhân mặc khách lòmg ngây ngất
Trước cảnh Thu này dạ khó ngơ
Âu yếm trên cành chim ngỏ ý
Vấn vương dưới lá nhện giăng tơ
Tao nhân mặc khách lòmg ngây ngất
Trước cảnh Thu này dạ khó ngơ
Thanhân
Kính gửi quí vị:
TIẾNG THU
Thu đến gợi về bóng dáng ai
Bao nhiêu trống vắng chứa u hoài
Thời gian lầm lũi trôi trôi mãi
Nhưng mối tình xưa chẳng nhạt phai
Mưa rờt ngoài song mỗi độ ngâu
Âm thanh réo gọi nỗi u sầu
Biệt ly là hết tình chưa chết
Sóng gió thêm vào nỗi biển dâu
Chớp mắt chỉ còn chút nắng thu
Đò xưa vẫn đợi khách vân du
Nhưng rồi bến cũ giờ hoang vắng
Rặng liễu bên đường nhớ tiếng ru
Ta trở về đây một cuồi thu
Nhỉn theo sông nước phủ mây mù
Thê lương bến vắng không người đợi
Quạnh quẽ hồn ta khách viễn du
Cam Thành, 2008
Tha NH
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire