Xin gửi lại một bài thơ cũ nằm trong Youtube được thực hiện
với ảnh chụp của bạn bè.
"Cõi Giá Băng"
Tuyết về đè nặng thân này
Lá chưa rời nhánh, đá dầy quyện cây.
Trời đông chẳng biết đêm ngày ?
Trông ra đường xá, còn dầy tuyết băng.
Pha lê những sợi dây giăng
Xào phơi quần áo, áo
băng đá trời.
Có khi đạp đất vá trời
Thân cây chịu khó một đời gió sương.
Thân này ở chốn tha phương
Chịu đông rét mướt , đau thương phố phường.
Muốn đi qua những đoạn đường
Sợ chi chút tuyết , ít nhiều đá ... ngăn .
Ta đi cứ mặc gian nan
Không bước sao tới, dầy băng lót đường.
Ô kià thông nhánh xanh dương
Trông xa thì đẹp, sầu thương thân mình.
Giữa đêm muốn ngắm chị Hằng
Chị Hằng đi vắng, trăng trầm tuyết treo.
Cây gì nằm cõi cheo leo
Đẹp như ảnh chụp, ảnh treo giữa tường.
Giữa đường có bụi cỏ lau
Cỏ nay đóng tuyết, thân đau tội tình.
Thân đau gãy nhánh lià trần
Gây thêm tai nạn, điện cần giăng dây.
Nay cây ngã đổ thân gầy
Chịu chung số kiếp điện này cũng ngưng.
Bao nhiêu nhánh ngã giữa chừng
Cũng là số kiếp thanh trừng tuyết đông.
Cho dù ở chốn mênh mông
Rễ ta lấp đất, thân ngông vói trời.
Sinh ra cũng hiếng dâng đời
Cho ta chọc thủng xem trời gần, xa.
Ta về với cõi người ta
Không sao hỗ thẹn,
vang ca nhạc rừng.
Thanh Hương