Bắt đầu chương trình đầu năm dương lịch, mời quý anh chị thưởng thức bài thơ của anh Trần Văn Lương.
Hình ảnh trong bài thơ này không những chỉ tả người mà chỉ tưởng tượng ra một anh đàn ông say tuý luý là cười hở 10 cái răng ngay.
Kính chúc anh Lương và gia đình một năm mới thật vui vẻ, hạnh phúc.
Mùng một Tết Tây, xin kính chúc quý anh chị một
năm 2019 Dương Lịch an khang thịnh vượng và được mọi sự như ý.
Khai Bút
Đầu Năm 2019 Dương Lịch
Bị người la nhặng xị,
Tết nhất đành xuôi xị.
Mồm lí nhí, khô queo,
Mặt bèo nhèo, bí xị.
Cơm chùa xí mấy tô,
Rượu thí vồ hai xị.
Túy lúy tít cung thang,
Đứng bên đàng ngậu xị.
Trần Văn Lương
Cali, 1/1/2019
Sau khi cười ra nước mắt thì có lẽ không thể không nói đến những chuỵên buồn cũng ra nước mắt , nhưng dù sao cũng mong không muốn ai bi thảm như thế này trong ngày đầu năm với thơ chyển ngữ của anh Thanh Thanh.
TUỔI GIÀ
CỦA TÔI
Tôi có thấy một
bà già thiểu-não;
Con rể dâu không rảnh để chăm lo.
Cùng đồng-cảnh sống trong nhà dưỡng-lão;
Héo-hắt hồn trong thể-xác còm+xo.
Tôi có gặp một ông già độc chiết;
Cháu+chắt xì-xồ, bồ-bịch nghênh+nghê.
Ra siêu-thị chơi cờ cùng bạn thiết,
Hơn ở nhà thừa lẻ bóng dưng quê.
Tôi vẫn sợ đến khi mình lụ-khụ,
Hoặc ốm đau, nghễnh-ngãng, cần người chăm,
Tôi cũng sẽ nối theo chân các cụ,
Vào Viện nằm chôn nỗi khổ trăm năm.
Nhưng Trời Đất đoái thương đời thiện hảo,
Cho sống lâu và sức khỏe chưa vơi;
Con+cháu+chắt quây-quần vui tuổi lão;
Chưa bằng ai nhưng đã vượt bao người.
Cảm-tạ Đời, cảm-tạ Người, Cuộc Thế;
Và các con, các cháu, rất chân-tình,
Đã săn-sóc cha, ông trong lão-tuế,
Cho lòng già trẻ khỏe như thư-sinh.
Rồi mai mốt khi giã-từ tất cả,
Sē mỉm cười thoả dạ nơi hư-không;
Và con, cháu cũng thảnh-thơi, hể-hả
Vì đã tận-tình đối với cha, ông...
Con rể dâu không rảnh để chăm lo.
Cùng đồng-cảnh sống trong nhà dưỡng-lão;
Héo-hắt hồn trong thể-xác còm+xo.
Tôi có gặp một ông già độc chiết;
Cháu+chắt xì-xồ, bồ-bịch nghênh+nghê.
Ra siêu-thị chơi cờ cùng bạn thiết,
Hơn ở nhà thừa lẻ bóng dưng quê.
Tôi vẫn sợ đến khi mình lụ-khụ,
Hoặc ốm đau, nghễnh-ngãng, cần người chăm,
Tôi cũng sẽ nối theo chân các cụ,
Vào Viện nằm chôn nỗi khổ trăm năm.
Nhưng Trời Đất đoái thương đời thiện hảo,
Cho sống lâu và sức khỏe chưa vơi;
Con+cháu+chắt quây-quần vui tuổi lão;
Chưa bằng ai nhưng đã vượt bao người.
Cảm-tạ Đời, cảm-tạ Người, Cuộc Thế;
Và các con, các cháu, rất chân-tình,
Đã săn-sóc cha, ông trong lão-tuế,
Cho lòng già trẻ khỏe như thư-sinh.
Rồi mai mốt khi giã-từ tất cả,
Sē mỉm cười thoả dạ nơi hư-không;
Và con, cháu cũng thảnh-thơi, hể-hả
Vì đã tận-tình đối với cha, ông...
THANH-THANH
MY OLD AGE
I have seen an
old woman woebegone to bare:
Her children
and their beds have no time to
care.
She lived with co-sufferers in the home for the aged;
Gaunt, for relationship pined, about condition raged.
She lived with co-sufferers in the home for the aged;
Gaunt, for relationship pined, about condition raged.
I have met an old man alone, sometimes staggering;
His
grandchildren clatter with lemans swaggering.
He got to the
mart playing with pals of same range
Rather than
staying home as a disregarded, strange.
I have feared that when decrepit, doting to deliver,
Or ailing, hard of hearing, needing some caregiver,
I would also have to follow certain so pitiable soul,
Entering the
retreat to inurn such distress and dole.
But Nature has deigned to mercy the fair and square,
Allowing me to
live long and my health not to wear;
Offspring,
grand/great kindred unite, delight shows;
Not yet equal
to these, but already ahead of those.
Thank you all,
Life, Humanity, and the World dear,
And my children, their seed, for being so sincere
And my children, their seed, for being so sincere
In loving,
minding, visiting me during my old age:
I may feel
younger, stronger, each day a new page.
Then, when comes the day I depart, end this journal,
I be will
smiling satisfied to travel to the eternal;
My descendants
will be content with their chutzpah,
Nowadays to pamper such way their Dad, Grandpa.
Nowadays to pamper such way their Dad, Grandpa.
English
version by THANH-THANH
Kính chúc tất cả Quý vị và gia quyến một năm mới nhiều sức khoẻ, tràn đầy hạnh phúc.
Phước N.
Sau khi cười, khóc ra nước mắt, thì hỏi ai không khỏi ú ớ khi gặp dân làm thơ thật ích kỷ, chỉ biết chúc cho bản thân mà quên đi bá quan đọc thơ Nhất... Sâu Sắc.
Cứ cho là anh Nhất Hùng này làm thơ mỗi người trong chúng ta đi nhé và rồi cũng vui lây với anh Nhất Sâu Sắc.
Caroline Thanh Hương
Cứ cho là anh Nhất Hùng này làm thơ mỗi người trong chúng ta đi nhé và rồi cũng vui lây với anh Nhất Sâu Sắc.
Caroline Thanh Hương
tt
Sau khi đọc thơ , bây giờ chương trình tiếp diển với câu chuỵên thật cảm động làm ai đọc cũng phải rơi lệ, sao mà buồn hay vui, người ta laị bị mắt đỏ hoe thế này, bắt đền bác Lan đó.
Caroline Thanh Hương
Chuyện của 3
con cá - Đọc và ngẫm
Tôi luôn tin rằng
mỗi một người ít nhất đều có một thiên sứ bảo vệ cho mình.
Họ - có người
hóa thành người thân luôn bên cạnh chúng ta, có người hóa thành bạn bè đem lại
cho chúng ta những nụ cười rạng rỡ, có người là hóa thành bạn đời mang đến cho
chúng ta tình yêu chân thành, để những bầy cá đơn độc chúng ta có những điều phải
vương vấn, nặng lòng chốn nhân gian.
Có thời gian,
hãy kể cho con bạn nghe câu chuyện về 3 con cá dưới đây.
Con cá thứ nhất
là cá hồi chó.
Cá hồi chó sống
ở vùng nước sâu trong đại dương bao la. Cá hồi chó mẹ sau khi đẻ trứng sẽ đợi ở
một bên, trứng sau khi nở thành cá con vẫn chưa thể tự kiếm ăn, chỉ có thể dựa
vào thịt của mẹ để lớn.
Cá hồi chó là
con cá tượng trưng cho tình mẹ (Ảnh minh họa)
Cá mẹ nhịn đau
đớn không hề kêu ca. Khi cá con lớn lên, cá mẹ chỉ còn lại một đống xương, đó
là minh chứng đắt giá nhất cho tình mẹ vĩ đại trên thế giới này.
Cá hồi chó là
con cá tượng trưng cho tình mẹ
Nghe nói loài
cá này sau khi sinh con sẽ bị mất đi khả năng nhìn, không thể kiếm mồi mà chỉ
có thể nhịn đói. Khi trứng nở thành hàng ngàn con cá con, đàn cá con không nỡ
nhìn mẹ chết nên từng con, từng con một chút động bơi vào miệng mẹ để giúp mẹ đỡ
đói.
Cá mẹ sống lại,
lượng cá con còn tồn tại chẳng đáng là bao, chỉ còn chưa đến 1/10, số còn lại
vì mẹ mà hy sinh tấm thân non nớt của mình.
Cá lóc tàu là
con cá tượng trưng cho sự hiếu thảo của người làm con
Con cá thứ ba
là cá hồi
Mỗi năm cứ đến
mùa sinh sản, cá hồi lại tính trăm phương ngàn kế để từ đại dương rộng lớn trở
về dòng sông trong đất liền.
Bởi lẽ loài cá
này không sinh nở ở các vùng biển nước mặn mà di cư bơi về dòng suối ngọt, nơi
chúng được sinh ra để tiếp tục đẻ trứng.
Cuộc hành
trình di cư thật sự vất vả và gian lao khi chúng phải bơi ngược dòng chảy của tự
nhiên để trở về quê hương, trên đường trở về phải đối mặt với bao hiểm nguy
thách thức, nào là vượt thác, nào là lo bị gấu xám ăn thịt…
Cá hồi là loài
cá tượng trưng cho tình yêu quê hương xứ sở (Ảnh minh họa)
Những con cá
không vượt được thác phần lớn sẽ rơi vào bụng gấu. Những con vượt thác thành
công cũng sức cùng lực kiệt, vừa phải tiếp tục bơi vừa phải đề phòng loài ó cá
kiếm mồi.
Chỉ có một số
ít những con cá may mắn vượt qua mọi khó khăn và sự bủa vây để trở về quê
hương, hoàn thành việc quan trọng nhất đời mình, đó là tìm con đực, giao hợp, đẻ
trứng và cuối cùng là chết một cách yên bình ở chính nơi mình sinh ra.
Và khi mùa
xuân đến, đàn cá con lại trôi theo dòng nước ra biển, bắt đầu hành trình cuộc đời
mình.
Cá hồi là loài
cá tượng trưng cho tình yêu quê hương xứ sở
Lời bình
Chúng ta hãy
thường xuyên nghĩ rằng, trên đời này có ít nhất 3 con cá khiến chúng ta phải cảm
động.
Con cá thứ nhất
là cha mẹ, người đã cho chúng ta sinh mệnh, luôn dõi theo mọi bước chân ta đi,
không trách cứ oán giận, sẵn sàng hi sinh tất cả cho con cái mà không hề đòi hỏi
bất cứ điều gì.
Con cá thứ hai
là con cái, từ khi oa oa cất tiếng khóc chào đời, con cái đã hoàn toàn tin cậy
và ở bên cha mẹ cho đến già.
Con cá thứ ba
là cố hương. Bất luận là đi xa đến đâu, cũng sẽ có một ngày chúng ta tìm cách
trở về quê nhà.
Nguồn soha.vn
Kính chuyển
HV ( HVC )
MỘT
VÒNG QUAY
Đầu năm...cứ
thế nuôi hy vọng
Không lẽ trầm
luân chẳng lối về?!
Từ lâu ta vẫn
là chiếc bóng
Hiu hắt bên đường
vẫn bước, lê.
Thương thân
lưu lạc bên đời rộng
Sớm hôm xuôi
ngược...rất mông lung!
Như thuyền chới
với trên đầu sóng
Lênh đênh,
trôi dạt giữa muôn trùng!
Thuở quan san
đã thành cổ tích
Vòng sinh tử
khép kiếp phiêu bồng
Thắp ánh hoa
đăng soi đáy vực
Soi thấu hồn
ta với hư không.
Mỗi năm mơ một
màu nắng mới
Gió lặng, trời
quang, ấm mặt người
Mong nguyên
tiêu sáng đêm cứu rỗi
để sông núi sớm
dậy nguồn vui.
Thì cũng miên
man trời viễn xứ
khi thời gian
trỗi một vòng quay
Treo lên cánh
gió hồn lữ thứ
Cứ thế mà trôi
tháng với ngày!
HUY VĂN