The Spoon Sáng Kiến Thần Kỳ
SÁNG KIẾN THẦN KỲ
Một ông khách trong bữa ăn tối
Ở tiệm ăn tiếng nổi như cồn
Vì thức ăn tuyệt vời là ngon
Cách phục vụ vô cùng nhanh chóng.
Lúc tráng miệng ông khách lóng cóng
Nên đánh rơi cái muỗng xuống sàn.
Ngay lập tức anh chàng hầu bàn
Đưa muỗng khác đến liền, thay thế.
Ông khách thấy họ nhanh đáng nể
Hỏi anh chàng với vẻ ngạc nhiên:
-"Tôi thấy anh nhanh, lẹ đáng khen,
Nhưng tất cả nhân viên phục vụ
Giống như anh, người nào cũng có
Một cái muỗng lấp ló túi trên.
Anh có thể cho biết nguyên nhân?"
Anh hầu bàn ân cần giải thích:
-"Ông quả thật có óc nhận xét.
Đây là một phương cách thi hành
Để công việc chạy nhanh, hữu hiệu
Do đích thân ông chủ định liệu.
Ổng để ý thấy tụi chúng tôi
Mất thì giờ chạy ngược, chạy xuôi
Mỗi khi khách làm rơi rớt muỗng,
Để lo tìm cái muỗng khác thay.
Để sẵn muỗng trong túi thế này
Khi cần đến, có ngay tức khắc.
Khỏi tốn thì giờ, và đỡ mệt."
Ông khách nói:-"Thật tuyệt! Quá hay!
Ông chủ anh thông minh một cây!
Nhưng mà này, sợi giây chi đó
Mà mọi người các anh đều có
Đeo lủng lẳng ngay chỗ đũng quần
Để làm gì, chắc cũng dự phần
Trong sáng kiến chủ nhân đấy nhỉ?"
-"Ông nhận xét vô cùng tinh tế.
Chủ nhân tôi cũng để ý là
Mỗi đứa chúng tôi thường ít ra
Phải tiểu tiện ngày ba, bốn bận.
Mà thì giờ phục vụ có hạn.
Ổng nghĩ ra sáng kiến cột giây
Vào thằng nhỏ, để khỏi rửa tay.
Khi cần kéo ra ngay, thoải mái.
Lại vệ sinh, tay khỏi dơ dáy!"
Ông khách kêu:-" Ồ! Đấy thực là
Một sáng kiến tuyệt hảo, thần kỳ!
Nhưng anh nói tôi nghe coi thử
Sau khi các anh đã đi tiểu
Làm thế nào đem để con chim
Trở lại chuồng, chắc khó lắm, heng?"
Anh bồi đến cạnh bên ông khách
Nói rất khẽ vào tai, như rót:
-"Các người khác không biết làm sao,
Nhưng riêng tôi thì để đem vào
Tôi dùng muỗng. Thấy sao cũng dễ!"
CHẨM TÁ NHÂN
(phóng tác)
06/05/2012
La cuillere
Un homme dîne dans un restaurant appartenant à une célèbre enseigne. Il fait tomber sa cuillère en mangeant son dessert. Immédiatement, un serveur la remplace. L’homme le remercie et finit son repas mais, intrigué, il interroge le serveur qui lui apporte son addition : – Excusez ma curiosité, mais vous avez pris une cuillère propre dans votre poche et j’ai remarqué que chacun des serveurs a une cuillère qui dépasse de la poche de son gilet, pourquoi cette cuillère ? – Monsieur est très observateur ! répond le serveur. L’explication est simple. Nous avons bénéficié d’un audit «qualité totale» par le cabinet McRockey. Il est apparu que nous perdions beaucoup de temps à retourner chercher un couvert en cuisine lorsque celui d’un client tombait à terre. Le fait d’en avoir en permanence sur nous permet de fluidifier le service et de nous épargner de la fatigue. – Très impressionnant ! Mais... pardonnez mon audace, je remarque aussi que vous avez tous un fin cordon qui dépasse de votre braguette, est-ce aussi lié à la qualité ? – Décidément, rien ne vous échappe ! En effet, le cabinet McRockey a constaté que nous perdions un temps précieux à nous laver les mains après être allés uriner, ce qui nous arrive une ou deux fois pendant notre service. En attachant un cordon à notre verge, nous évitons de la toucher et le lavage des mains devient inutile. – C’est fascinant ! Mais... mais comment faites-vous pour la remettre dans votre caleçon après avoir uriné ? Le serveur se penche vers l’oreille du client, et à voix basse lui dit : « Je ne sais pas trop comment font les autres, mais moi, j’utilise la cuillère.»
Un homme dîne dans un restaurant appartenant à une célèbre enseigne. Il fait tomber sa cuillère en mangeant son dessert. Immédiatement, un serveur la remplace. L’homme le remercie et finit son repas mais, intrigué, il interroge le serveur qui lui apporte son addition : – Excusez ma curiosité, mais vous avez pris une cuillère propre dans votre poche et j’ai remarqué que chacun des serveurs a une cuillère qui dépasse de la poche de son gilet, pourquoi cette cuillère ? – Monsieur est très observateur ! répond le serveur. L’explication est simple. Nous avons bénéficié d’un audit «qualité totale» par le cabinet McRockey. Il est apparu que nous perdions beaucoup de temps à retourner chercher un couvert en cuisine lorsque celui d’un client tombait à terre. Le fait d’en avoir en permanence sur nous permet de fluidifier le service et de nous épargner de la fatigue. – Très impressionnant ! Mais... pardonnez mon audace, je remarque aussi que vous avez tous un fin cordon qui dépasse de votre braguette, est-ce aussi lié à la qualité ? – Décidément, rien ne vous échappe ! En effet, le cabinet McRockey a constaté que nous perdions un temps précieux à nous laver les mains après être allés uriner, ce qui nous arrive une ou deux fois pendant notre service. En attachant un cordon à notre verge, nous évitons de la toucher et le lavage des mains devient inutile. – C’est fascinant ! Mais... mais comment faites-vous pour la remettre dans votre caleçon après avoir uriné ? Le serveur se penche vers l’oreille du client, et à voix basse lui dit : « Je ne sais pas trop comment font les autres, mais moi, j’utilise la cuillère.»
He he, hy vọng là anh ta xài cái...cán muỗng
Hahaha, hết
dám làm rớt muỗng rồi!
'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''
The Spoon
A man and his wife were in a
fancy restaurant. While ordering, they noticed that the waiter had a spoon in
his shirt pocket, and after looking around, they observed the other waiters and
busboys each had a similar spoon. So the husband says, "what's with the
spoon?"
The waiter said,"well, we
had this company come in and evaluate our time management and they found that
people drop their spoon 74.8% more often than any other utensil. So if we carry
one with us, we can reduce the trips back to the kitchen by 3 hours per
shift.
The husband was impressed.
Sure enough, he dropped his spoon during dinner and the waiter replaced it with
his, stating, "I'll just get another when I go to the kitchen for
something else".
While ordering dessert, the
husband noted that the waiter had a very thin string hanging from the fly of
his pants, as did the other waiters, so the husband asks, "hey, there's a
string on your pants!"
The waiter tells him,
"Not all my customers are as observant as you... the same company found
that we can reduce the amount of time spent in the bathroom by 2 hours each
shift if we tie a string around the end of you-know-what, and when we have to go
we just unzip and pull it out with the string completely eliminating the need
to wash up and saving time."
The husband was impressed, but
asked, "it's a good idea... but how do you get it back in your
pants?".
The waiter leaned close and whispered, "Well I
don't know about the rest of them, but personally I use the spoon."
Xin chia sẻ với quý bạn vài lời :
Đi hỏi già ,
Về nhà hỏi trẻ,
Ngây thơ thỏ thẻ
Sao mà dễ thương !
Hàng xóm hết đường
Cãi mình đứng đắn
Truyện không chắc chắn
ChỈ tếu vui thôi
Để ta cùng cười
Xả cho hết Stress :
CON KHÔNG BÁN MÁ ĐÂU BA !
Hai cha con nông phu ra chợ
Tính cưới về một mợ dê măng
Cho dê cụ bớt tung tăng
Bớt nhảy động cỡn hung hăng phá chuồng .
Không lẽ chỉ đứng suông mà ngắm
Người cha bền rờ nắm eo mông
Xem dê cái béo tốt không
Mới mong cưới được giống dòng tốt tươi
Cậc con thấy vậy mỉm cười
Cầm tay bố hỏi mấy lời thơ ngây :
Bố ơi mấy bữa nay con thấy
Bác Tám Tàng cũng ấy như ba !
Bác tính mua má đó nha !
Con không bán má đâu à bố ơi !
Hi Hi
LTĐQB (ma Nữ)
Xin phép được góp phần với anh LTĐQB. Những dòng thơ dưới đây là sản phẩm của trí tưởng tượng, dựa trên câu chuyện tều mà anh đã nêu ra trong bài thơ "Con không bán má đâu ba".
Vay trả thói đời
Đi hỏi già mà về nhà hỏi trẻ (*)
Trẻ nói rồi mới vỡ lẽ thất kinh
Biết làm sao để tỏ nổi bất bình
Cái gã hàng xóm bất minh chết tiệt.
Mà cô vợ cũng nhiều phần tệ thiệt
chuyện tày trời lại không biết khéo che
để ông chồng trước cớ sự éo le
phải ú ớ với điều con phụng phịu.
Giải thích làm sao để cho con hiểu
để không lo má bị bán đi rồi
chuyện đổi thay trong tình cảm lứa đôi
mà con cái sụt sùi nơi lối rẽ?
oOo
Nếu đi hỏi già về nhà hỏi trẻ
thì ông bà cũng rành rẽ khuyên lơn:
thuận mua vừa bán
chọn mặt gởi vàng
nếu tình cảm không là điều mua bán
thì chắc mẽm rằng
cô vợ chọn bác Tám để gởi vàng!
oOo
Thì thôi vậy âu cũng là duyên nghiệp
những nổi đời đầy ngang trái trớ trêu
Nghe con nói bác nông dân tiu nghĩu
Thiệt ý trời! Thiên lý bất dung gian!
oOo
Cô bán dê có gương mặt trái xoan
người đầy đặn và đa tình khỏi biết
bác nông dân đã nhiều lần mắt liếc
và đôi tay sờ soạng hết ngọn ngành
Giống tốt ở đây săn chắc rành rành
bác chép miệng nhiều lần chưa đã khát.
Chuyện vụng trộm từ lâu không ai biết
Chuyện bội tình bác có tốt hơn ai
Gẫm trò đời nhiều lúc thiệt mỉa mai
Đã bội bạc thì có ngày phải trả.
(*) Trích "Con không bán má đâu ba"
hưhao
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire