Translate

Libellés

découvert (110) thơ; văn; nhạc; ảnh chụp; Caroline Thanh Hương (68) photographie (59) ký ức Việt Nam (44) santé (36) nghe đọc truyện hay (35) touriste (35) science naturelle (29) événement (28) nhạc Việt (27) nhạc Phạm Đức Nghĩa (20) art culinaire (19) philosophie (15) psychologie (15) văn chương (14) xã hội (12) nhạc không lời (11) science (11) ảnh Hương Kiều Loan (10) science économique (9) đọc và nghe đọc truỵên hay (9) xã hội Mỹ (8) aventure (6) news (6) société (6) thơ Đỗ Quý Bái (6) économie kinh tế (5) lịch sử (5) show Caroline Thanh Hương (5) sử Việt Nam (5) art (4) du lịch (4) littérature vietnamienne (4) Education (3) littérature (3) thơ Trần trọng Thiện (3) Canada (2) Les Contes vietnamiens truyện cổ tích việt nam (2) cách làm thơ hay và đúng (2) histoire secrète (2) l'histoire de France (2) mythe (2) technologie (2) thơ Huy Văn (2) thơ Hư Hao (2) tùy bút Caroline Thanh Hương (2) văn (2) Cần Thơ (1) David Oïstrakh (1) Dì Bùi Lệ Khanh (1) Economie (1) Montréal (1) Petrus Ky (1) Phan Thuận Breton (1) Québec (1) Stephen Hawking (1) Thơ văn Nguyễn Kiề (1) Trung Tâm Giáo Dục Hồng Bàng (1) Tạp Chí Dân Văn (1) Văn Xuân Vũ (1) astuce (1) bình luận Thuỵ Khê (1) ca sĩ Phi Nhung (1) ca sĩ Phạm Khải Tuấn (1) chân dung France Gall (1) fashion Jean-Paul Gaultier (1) fashion áo dài Việt Nam (1) học tiếng anh (1) informatique (1) ingénierie (1) nhạc Ngô Hồng Quang (1) nhạc Phạm Mỹ Lộc (1) nhạc ngoại quốc (1) nhạc ngoại quốc Steve Earle (1) photographie Vu Cong Hien (1) sport (1) thơ Chẩm Tá Nhân (1) thơ Lê Quang Chiểu (1) thơ Nhất Hùng (1) thơ Thanh Thanh. (1) thơ Trần Văn Lương (1) truyện ngắn; thơ Trần Văn Lương (1) văn Huy Phương (1) văn Thế Lữ (1) văn Tràm Cà Mau (1) văn chương văn nghệ Đoàn Thế Ngữ (1) văn câu đối (1) văn Đoàn Xuân Thu (1) xem phim hay tiếng ngoại quốc (1) Đại Học Văn Khoa (1)

mardi 7 juillet 2015

Sự Tích Cây Tre Trăm Đốt và bài thơ thời đại..

Kính gửi quý anh chị câu chuyện cổ tích Cây Tre Trăm Đốt và câu chuyện mới qua bài thơ dưới đây.

Caroline Thanh Hương



Truyện cổ tích Việt Nam: Cây tre trăm đốt


Ngày xửa ngày xưa có 1 người con trai thật thà, khỏe mạnh đi làm người ở cho 1 lão phú ông. Chàng trai rất siêng năng chịu khó và rất giỏi việc đồng áng cho nên lão phú ông muốn anh làm việc thật nhiều cho lão. Rồi 1 hôm, lão phú ông cho người gọi anh đến và dỗ ngon dỗ ngọt với anh rằng :
- Con chịu thương chịu khó làm thật nhiều, chịu khó thức khuya dậy sớm để làm nhiều việc giúp cho ta, con đừng quản vất vả nhọc nhằn, 3 năm nữa ta sẽ gả đứa con gái duy nhất của ta cho con.
Chàng trai cày kia tưởng lão phú ông nói thực, nên hàng ngày đều ra sức làm quần quật làm giàu cho lão. 3 năm sau, nhờ có sự chăm chỉ của anh mà lão phú ông có thêm nhà ngói, sân gạch, mua thêm được rất nhiều ruộng vườn. Song lão phú ông không hề giữ lời hứa năm xưa lão đã hứa với chàng trai cày. Lão đã tấm ngẩm tầm ngầm nhận lời gả đứa con gái duy nhất của mình cho con trai của 1 tên rất giàu có ở trong vùng. 1 hôm, lão phú ông làm ra vẻ thân mật bảo chàng trai cày:
- Con là người có rất nhiều công với gia đình của ta. Con đã rất chịu thương chịu khó 3 năm không quản ngại vất vả khó khăn và cũng sắp đến lúc ta sẽ thực hiện lời hứa của mình với con. Cơ ngơi nhà ta cũng đã quá đầy đủ không thiếu thứ gì, cũng là nhờ rất nhiều công sức của con, giờ đây ta chỉ thấy còn thiếu mỗi một cây tre trăm đốt, con cố gắng đi lên rừng tìm cho bằng được cây tre trăm đốt rồi mang về cho ta, ta hứa sẽ gả con gái của ta cho con.
đọc truyện cổ tích cây tre trăm đốt

Truyện cổ tích cây tre trăm đốt (Ảnh bìa)

Chàng trai cày rất vui mừng phấn khởi xách dao đi vào rừng. Chàng trai không hề biết rằng ở nhà lão phú ông và tên nhà giàu kia đã chuẩn bị hết sẵn cỗ bàn để tổ chức lễ thành hôn cho con trai của tên nhà giàu và con gái lão phú ông. 2 lão hí hửng bảo nhau: "Thằng kia thật là ngu ngốc, nó có đi hết năm này qua năm khác cũng chẳng bao giờ mà tìm được ra cây tre dài đủ một trăm đốt! Kiểu gì rồi nó cũng bị rắn độc cắn, hổ dữ vồ!".
Nói về anh trai cày, vì quá tin tưởng lão phú ông nên anh đã hì hục trèo đèo băng suối luồn tìm kiếm hết bờ này bụi khác để tìm cho ra bằng được cây tre một trăm đốt nhưng anh chỉ tìm được những cây tre thấp bé thông thường, cây tre mà cao nhất anh tìm được cũng chưa đủ 50 đốt. Anh buồn rầu và thất vọng ngồi xuống đất ôm mặt khóc.
Nhìn thấy chàng trai khóc, Bụt hiện lên hỏi:
- Chàng trai kia, Làm sao con lại ngồi đó khóc?
Chàng trai cày kể rõ ngọn ngành câu chuyện của mình cho Bụt nghe, Bụt hiền lành cười và bảo:
- Việc đó đối với con dễ mà, con hãy nghe lời ta dặn đi chặt đủ 100 đốt tre. Sau đó hãy đem chúng xếp nốt lại với nhau rồi hô lên 1 tiếng: "Khắc nhập, khắc nhập" thì lập tức con sẽ có ngay cây tre một trăm đốt.
Nói xong, Bụt biến mất. Anh trai cày làm đúng lời Bụt bảo, quả nhiên cả trăm đốt tre dính liền nối nhau thành một cây tre dài đủ trăm đốt. Anh sung sướng nâng lên vai vác về. Nhưng cây tre dài quá, vướng bờ, vướng bụi, không sao đưa ra khỏi rừng được. Anh lại ngồi xuống khóc. Bụt lại hiện lên hỏi:
- Cây tre trăm đốt có, sao con còn khóc?
Anh nói tre dài quá không vác về nhà được. Bụt liền bảo:
- Con hãy hô: "Khắc nhập, khắc nhập", những đốt tre ấy sẽ rời ra!
Anh làm theo lời Bụt, tự nhiên cây tre rời ra trăm đốt, anh kiếm dây rừng buộc làm hai bó, mừng rỡ gánh về.
Lúc về tới nơi, thấy hai họ đang ăn uống linh đình và sửa soạn đón dâu, anh mới biết rõ là lão nhà giàu đã lừa anh và đã lén lút đem con gái gả cho người khác. Anh giận lắm nhưng không nói năng gì, lẵng lặng xếp một trăm đốt tre nối nhau và hô: "Khắc nhập, khắc nhập". Một cây tre đúng một trăm đốt tươi xanh óng ả hiện ra trước mặt mọi người. Lão chủ thấy lạ, chạy lại gần xem, anh đọc luôn: "Khắc nhập, khắc nhập". Lão ta dính liền ngay vào cây tre, không tài nào rứt ra được. Lão thông gia thấy vậy, chạy lại tính gỡ cho nhà chủ. Anh đợi cho hắn tới gần, rồi lại đọc: "Khắc nhập, khắc nhập".
Thế là lão ta cũng dính chặt luôn vào cây tre. Hai lão nhà giàu kêu khóc thảm thiết, van lạy anh trai cày xin anh gỡ ra cho và hứa trước hai họ sẽ gả con gái cho anh ngay hôm đó. Lúc bấy giờ anh mới khoan thai đọc: "Khắc xuất, khắc xuất". Tức thì cả hai lão kia rời khỏi cây tre và cây tre cũng chia thành trăm đốt. Anh trai cày làm lễ cưới cô gái và hai vợ chồng sống hạnh phúc với nhau suốt đời

Sự tích cây tre trăm đốt


Ngày xưa có một ngôi nhà. Có thằng đầy tớ tên là thằng Khoai.
Thằng này trông cũng đẹp trai.
Lại thêm sức dẻo, sức dai hơn người.
Lão chủ thì giống đười ươi.
Nhưng mà con gái xinh tươi nhất làng.
Vì lão muốn cảnh giàu sang.
Nên tìm cách dụ Khoai làm không công:
“Mày cứ làm tốt cho ông.
Sau này mày sẽ làm chồng con tao”.
Thằng Khoai nghe thế xốn xao.
Cầm ngay cái chổi đi vào đi ra.
Quét bếp rồi tới quét nhà.
Thay trâu cầy ruộng, nề hà việc chi?
Thời gian thấm thoắt trôi đi.
Con gái lão chủ dậy thì đến nơi.
Nhà lão đã có xe hơi.
Cũng nhờ đầy tớ không chơi chăm làm.
Vừa hay lúc đó trong làng.
Có thằng làm ở ngân hàng Gờ ri (Agribank).
Thằng này tuy chẳng đẹp gì.
Nhưng mà được cái bo đì (body) cũng ngon.
Hơn nữa công việc lại ngon.
Đi xe SH tay còn Iphone.
Nghe đâu thằng đấy tên Khôn.
Cũng là con của danh môn trong làng.
Lão chủ hám kẻ giàu sang.
Muốn gả con gái cho chàng Khôn kia.
Còn thằng đầy tớ Khoai kìa!
Mày chỉ có nước ra dìa thôi con.
Bao công trông đợi mỏi mòn.
Giờ cưới người đẹp chỉ còn trong mơ.
Nhưng Khoai chẳng biết chẳng ngờ.
Vẫn bên cửa sổ làm thơ tặng nàng…
Ngày cưới chuẩn bị sẵn sàng.
“Khoai này, mày thật là hên.
Đi làm đầy tớ mà lên tới trời.
Hôm nay nhân lúc thảnh thơi.
Tao đây tính đến những lời năm xưa.
Tính tao không thích dây dưa.
Nên gả con gái cho vừa lòng nhau.
Nhưng tao vẫn có nỗi sầu.
Đây là lần cuối tao cầu mày nghe”
Thằng Khoai nghe thế im re.
“Chắc là lão tính việc đè mình đây”
Nghĩ vậy nên đứng như cây.
Lão chủ trông thế nghĩ ngay ra trò.
“Con gái tao sẽ gả cho.
Nhưng mày lên núi tìm bò về đây!
À nhầm tao muốn cái cây.
Tre thân trăm đốt mang đây làm sào”
Thằng Khoai nghe mới thở phào.
“Tìm tre trăm đốt, ôi dào dễ không!”
Nói rồi thẳng tiến rừng thông.
Đi qua rừng tiếp mới trồng nhiều tre.
Có cây thân lá vàng khè.
Có cây thì lại xanh lè đến kinh.
Tìm mãi từ lúc bình minh.
Tới khi trời tối, thấy mình thật ngu.
Tre thì cả đống lù lù.
Nhưng tìm trăm đốt… “Hu hu, bị lừa!
Lần sau mình sẽ xin chừa.
Thôi đành bỏ việc tà lưa em Đào”(Đào là tên con lão chủ nhà)
Bỗng đâu ở cạnh bờ ao.
Bụt hiện lên hỏi: “Làm sao khóc hoài?”
“Ông đây bị đá ra ngoài.
Buồn nên ngồi khóc, việc mài hỏi sao?”
Bụt nghe tý bị nốc ao.
Nhưng mà bình tĩnh thì thào vào tai.
“Biết một mà không biết hai.
Anh đây là Bụt, phép tài vô biên.
Nếu anh muốn có nhiều tiền.
Phẩy tay một cái là liền có ngay.
Chú gặp được anh hôm nay.
Coi như chú đã gặp may cả đời”.
Nghe vậy Khoai mới mở lời.
Kể cho Bụt hết chuyện đời bất công.
Đợi cho câu chuyện kể xong.
Bụt mới đứng dậy thong dong phán rằng.
“Truyện này đúng thật lằng nhằng.
Như mà anh nghĩ chi bằng thôi đi.
Chú xem chú có tuổi gì.
Mà chú lại muốn so bì người ta?
Chú không có cửa có nhà.
Đã nghèo thì chớ, lại là thằng ngu.
Tuy rằng thịt bắp vai u.
Nhưng mà vừa xíu, hu hu khóc rồi.
Con trai như thế hả trời?
Nghèo, ngu, bi lụy, ai đời gả con?”
Trên cây chim hot véo von..
Nhưng mà ông Bụt chẳng còn ở đây.
Một mình Khoai cứ tây tây.
Như vừa uống rượu ngất ngây cả người.
Nghe xong bài học nhớ đời.
Khoai ta lủi thủi, tìm nơi làm giàu…

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire