Translate

Libellés

découvert (110) thơ; văn; nhạc; ảnh chụp; Caroline Thanh Hương (68) photographie (59) ký ức Việt Nam (44) santé (36) nghe đọc truyện hay (35) touriste (35) science naturelle (29) événement (28) nhạc Việt (27) nhạc Phạm Đức Nghĩa (20) art culinaire (19) philosophie (15) psychologie (15) văn chương (14) xã hội (12) nhạc không lời (11) science (11) ảnh Hương Kiều Loan (10) science économique (9) đọc và nghe đọc truỵên hay (9) xã hội Mỹ (8) aventure (6) news (6) société (6) thơ Đỗ Quý Bái (6) économie kinh tế (5) lịch sử (5) show Caroline Thanh Hương (5) sử Việt Nam (5) art (4) du lịch (4) littérature vietnamienne (4) Education (3) littérature (3) thơ Trần trọng Thiện (3) Canada (2) Les Contes vietnamiens truyện cổ tích việt nam (2) cách làm thơ hay và đúng (2) histoire secrète (2) l'histoire de France (2) mythe (2) technologie (2) thơ Huy Văn (2) thơ Hư Hao (2) tùy bút Caroline Thanh Hương (2) văn (2) Cần Thơ (1) David Oïstrakh (1) Dì Bùi Lệ Khanh (1) Economie (1) Montréal (1) Petrus Ky (1) Phan Thuận Breton (1) Québec (1) Stephen Hawking (1) Thơ văn Nguyễn Kiề (1) Trung Tâm Giáo Dục Hồng Bàng (1) Tạp Chí Dân Văn (1) Văn Xuân Vũ (1) astuce (1) bình luận Thuỵ Khê (1) ca sĩ Phi Nhung (1) ca sĩ Phạm Khải Tuấn (1) chân dung France Gall (1) fashion Jean-Paul Gaultier (1) fashion áo dài Việt Nam (1) học tiếng anh (1) informatique (1) ingénierie (1) nhạc Ngô Hồng Quang (1) nhạc Phạm Mỹ Lộc (1) nhạc ngoại quốc (1) nhạc ngoại quốc Steve Earle (1) photographie Vu Cong Hien (1) sport (1) thơ Chẩm Tá Nhân (1) thơ Lê Quang Chiểu (1) thơ Nhất Hùng (1) thơ Thanh Thanh. (1) thơ Trần Văn Lương (1) truyện ngắn; thơ Trần Văn Lương (1) văn Huy Phương (1) văn Thế Lữ (1) văn Tràm Cà Mau (1) văn chương văn nghệ Đoàn Thế Ngữ (1) văn câu đối (1) văn Đoàn Xuân Thu (1) xem phim hay tiếng ngoại quốc (1) Đại Học Văn Khoa (1)

vendredi 31 décembre 2021

"Đời Không Như Là Mơ Hay Đời Còn Lắm Mộng Mơ"? Tùy bút Caroline Thanh Hương.

tt

Kính gửi quý anh chị một bài tuỳ bút cuối năm hai ngàn hai mươi một.

 "Đời Không Như Là Mơ Hay Đời Còn Lắm Mộng Mơ"? 

Tùy bút Caroline Thanh Hương.

Đã hơn một năm nay không có ngày nào chúng ta được sống vui vẻ không sợ hãi vì đại dịch Covid.

Từ tin tức truyền hình, radio và những hình ảnh tràn ngập trên net hăm doạ, khủng bố tinh thần chúng ta với những người bị lây lan, những người bị nhốt tù tại chính căn nhà của mình, chúng ta không có giây phút nào còn thấy ý nghĩa của cuộc sống tại trần gian là hạnh phúc.

Hình như những danh nhân hay thường dân cũng có lúc phải ra đi, ra đi lặng lẽ, vội vã và cô đơn đến phút cuối cuộc đời.

Tôi chỉ thấy ngạc nhiên khi nghe thấy những nhà lãnh đạo các quốc gia thì vào bệnh viện rồi cũng an toàn ra về, từ tổng thống Donald Trump, Boris Johnson và những người khác.

Chuyện chích ngừa ngày càng trở nêncăng thẳng với những người thích tự do.

Tôi không cho là ai có lý vì phải đi hay không chịu đi chích ngừa mà điều đáng lo ngại nhất theo những người chống mảnh giấy chứng nhận họ đã chích ngừa bị kiểm soát bởi những người không rõ lý lịch mà lại được quyền kiểm soát mọi người trong chúng ta khi chúng ta cần bước vào một nơi nào đó mà chính phủ nghĩ là lo cho an nguy sức khỏe của mọi người.

Nếu chỉ có thuốc cảm đã chữa được bệnh nhân nhiễm Covid trong bảy ngày, như trường hợp của tôi, mặc dù thời gian này tôi hoàn toàn bị cách ly vào tuần thứ ba tại nhà, tôi không hiểu tại sao tôi cần chích thêm những mũi chích ngừa khác.

Trong khi đó nhiều người bị nhiễm Covid, mặc dù họ đã chích ngừa rồi hay chưa cũng bị nhiễm.

Như vậy, thuốc ngừa cũng chỉ lừa Covid và cũng có trường hợp người bị nhiễm Covid mà không có triệu chứng thì sao?

Cuối cùng, chúng ta cũng không biết Covid từ đâu đến và khi nào sẽ biến mất, cho nên, sống ẩn dật, sống bịt mặt, sống căng thẳng không phải là lối sống giúp chúng ta khỏe mạnh mà tự chúng ta bị đầu độc còn nặng hơn cơn đại dịch này.

Hãy sống ung dung mọi ngày và nếu mỗi ngày chúng ta còn có niềm vui thấy ngày hôm sau là chúng ta thật sự hạnh phúc vô cùng.

Kính chúc quý anh chị luôn hạnh phúc và bình an.

Cứ dệt thêm mơ dù đời không như là mơ.

Caroline Thanh Hương

31 Décembre 2021


 

mercredi 29 décembre 2021

Caroline Thanh Hương giới thiệu chương trình thơ nhạc groupe Hương Xuân; Cát Bụi dịp lễ cuối năm 2021 với thơ Trần Văn Lương, nhạc Phạm Đức Nghĩa, ảnh chụp Hương Kiều loan.

tt

 Có những truyện ngắn  được lưu lại thật tự nhiên như câu chuyện dưới đây, giống như bao người, ngày xua của một người tỵ nạn.

Vào dịp lễ cuối năm, chúng ta cùng nhau nhớ lại ngày xa xôi ấy.

Có thể cuộc sống hôm nnay và đại dịch Covid làm người ta thấy cái chết đã trở nên quá tầm thường và những trói buộc cách ly đem con người cô lập hơn với bản thân mà quên đi dòng người tỵ nạn hay di dân vẫn tiếp diển.

Cũng giới thiệu với các anh cchij câu chuyện bằng thơ của anh Trần Văn Lương gọi là chút quà muộn cho dịp llễ cuối năm.

Cám ơn anh Lương và kính chúc quý anh chị một mùa lễ vui tươi cùng gia đình. 

Caroline Thanh Hương


 

29 tháng 12 năm 2021

Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:

         Tưởng đà trễ lễ đêm đông,

May sao được Chúa rủ lòng xót thương.

 

Cóc cuối tuần:

 

        Đi Lễ Đêm Đông

     

Đêm đen lạnh, đành hanh con gió bấc,

Chàng trai làng chợt tỉnh giấc nhìn quanh.

Tiếng chuông khuya vồn vã báo tin lành,

Thánh lễ sẽ cử hành trong khoảnh khắc.

     

Vội vàng dụi mắt,

Nhảy phắt khỏi giường,

Biết đôi chân phải cố gắng phi thường,

Nếu muốn đến giáo đường cho kịp lễ.

 

Lòng hoang mang sợ trễ,

Chân lướt nhẹ như bay,

Nhưng bất ngờ phải cấp tốc dừng ngay,

Một ông lão nằm dài trên lối rẽ.

     

Ông nghẹn ngào kể lể,

Muốn đi lễ đêm đông,

Nhưng tuổi già sức yếu biết chẳng xong,

Chỉ mong gặp kẻ có lòng giúp đỡ.

     

Chàng trai trẻ, bỏ đi thì không nỡ,

Lặng đứng tần ngần, lưỡng lự giây lâu,

Biết cả hai, dù có chạy thật mau,

Cũng chẳng đến kịp phần đầu thánh lễ.

     

Rồi cương quyết, sớm muộn gì thôi kệ,

Đằng nào mình cũng sẽ trễ đêm nay,

Không thể nào mặc ông cụ nơi đây,

Bèn cúi xuống, luồn tay nâng ông dậy.

     

Và ông lão, có chàng trai thay gậy,

Thở phì phò, lẩy bẩy gắng bước đi,

Nhưng đôi chân nặng trĩu tựa đeo chì,

Sau ít bước không cách gì nhấc nổi.

      

Chàng trai khẽ ngước mắt nhìn đêm tối,

Sau một vài giây bối rối ngập ngừng,

Cuối cùng đành cõng ông lão trên lưng,

Chân lẩm chẩm kéo lê từng bước lẻ.

     

Thầm nghĩ có nôn nao gì cũng thế,

Chỉ còn mong kịp nửa lễ mà thôi,

Chúa trên trời ắt thấu hiểu khúc nôi,

Sẽ tha thứ cho người không đến kịp.

     

Trong khi trẻ chân kiên trì giữ nhịp,

Già trên lưng thừa dịp đã ngủ say,

Dần dà nới lỏng vòng tay,

Trong giây phút vùng rơi ngay xuống đất.

     

Nhà thờ đã thoáng lờ mờ trước mắt,

Chàng trai không chút nhăn mặt nhíu mày,

Vội khòm người bế ông lão lên tay,

Rồi cứ thế, gót giày khua hối hả.

      

Chẳng mấy chốc đã đến gần hang đá,

Lấp lánh đèn màu, rộn rã thánh ca.

Bỗng chàng trai, mồm há hốc xuýt la,

Chẳng tin được điều xảy ra trước mắt.

 

Nguời già ở trên tay đang gà gật,

Dần nhỏ đi, trong chốc lát biến thành

Một hài nhi với mắt sáng long lanh,

Cùng nét mặt thật hiền lành khả ái.

 

Chàng trai đứng, mắt căng tròn ngây dại,

Nhìn vòng tay giờ chợt lại trống không,

Và hài nhi thành tượng Chúa Hài Đồng

Đang trìu mến mỉm cười trong máng cỏ.

    

Bên tai bỗng nghe tiếng người bảo nhỏ:

- Này con ơi, việc khó đã làm xong,

Hãy yên lòng thong thả bước vào trong

Để dự lễ, vì con không hề trễ.

                        x

                    x     x  

Chàng trai trẻ mừng vui gần nhỏ lệ,

Nhìn đồng hồ, chẳng lẽ lại đang mơ,

Quyết không thể nào ngờ

Mình lại đến kịp trước giờ thánh lễ.

                    Trần Văn Lương

                      Cali, 12/2021

CÁI CHO NHÂN ÁI

ThaiNC

Sau khi vượt biển thành công và tỵ nạn tại Thailand khoảng 6 tháng, tôi được nước Mỹ chấp thuận cho định cư. Lộ trình chuyến bay từ Bangkok đến San Francisco Hoa kỳ sẽ quá cảnh ở Tokyo, Nhật Bản.

Chuyện sau đây xảy ra khi đoàn chúng tôi già trẻ lớn bé… gần một trăm người tỵ nạn aó quần sốc xếch ngồi chờ 3 tiếng ở phi trường Tokyo đợi chuyển chuyến bay đi đến miền đất hứa. 

Thời gian khá lâu nên bắt đầu cảm thấy đói. Tôi và vài người nữa trong đoàn bèn tới một gian hàng nhỏ bán bánh mì ngay trong phi trường gần đó mua. 

Lúc trả tiền, người bán hỏi có phải Vietnamese refugees?

 Tôi trả lời phải.

 Họ nói khỏi trả tiền, lại còn tặng thêm mỗi người một lon nước.
Tôi trở về chỗ ngồi chưa kịp thưởng thức đã thấy hai người vợ chồng chủ tiệm khệ nệ khiêng ra một khay đầy bánh mì kẹp thịt và một bình nước lọc với ly giấy tới chỗ những người tỵ nạn đang ngồi tặng cả đoàn.

Khi đưa bánh thấy trong đoàn có một bé sơ sinh, họ bèn cho người đi mua thêm bình sữa.
Hình ảnh làm tôi nhớ mãi là có một bà cụ trong đoàn vì cảm kích lòng tốt của hai người chủ tiệm, bà theo lối Việt Nam cúi đầu chắp tay xá cám ơn thật sâu. 




Hai vợ chồng họ bèn nghiêm trang đứng và cùng cúi đầu trước bà cụ xá lại để trả lễ.

 Tôi khi đó vẫn còn nhỏ nên hơi ngạc nhiên về thái độ lịch sự của họ. 

Càng lớn lên tôi mới hiểu không dễ gì có một tấm lòng như vậy.

Hai người này tuy là người cho, nhưng họ vẫn có tấm lòng kính trọng với người nhận. Một cái cho nhân ái, vô vị lợi, không phải là cái cho bố thí của một anh nhà giàu với một người ăn xin trên hè phố. 




Mấy chục miếng bánh mì chắc không phải món tiền lớn đối với họ, nhưng vẫn là một số tiền đáng kể họ phải bỏ công làm mới có. 

Họ biết rằng những người Việt tỵ nạn này vài tiếng nữa thôi sẽ đi về những miền xa xôi và chắc sẽ không có cơ hội gặp lại…

nhưng họ vẫn sẵn lòng giúp đỡ không hề nghĩ đến sự đền đáp.

Một lần nữa, dù rất muộn màng, xin nghiêng mình cảm tạ tấm lòng nhân ái của đôi vợ chồng người Nhật tại phi trường Tokyo năm nào./.
(A true story)  ThaiNC

Lời hay Ý đẹp

8 câu hãy tự nói với chính mình mỗi khi cả thế giới chống lại bạn

Không ai cứu mình, thì mình phải tự cứu lấy bản thân thoát khỏi bế tắc thôi!

Chắc chắn là ai cũng từng ít nhất vài chục lần trải qua cái cảm giác cả thế giới đang chống lại mình, làm việc gì cũng không nên, nói chuyện với ai cũng chỉ cảm thấy khúc mắc, lúc nào cũng có cảm giác mình đen đủi và thất bại.
Những lúc như thế thì phải làm gì? Nếu chưa giải quyết được vấn đề ngay lúc đó, thì ít nhất cũng phải vực được tinh thần mình lên.
1. Người ta lớn lên và trưởng thành bằng cách lần lượt đi qua những nỗi đau, hãy luôn tin là thế.
                                   
 
2. Hôm nay có thể là một ngày rất tồi tệ, nhưng ngày mai sẽ là một ngày mới!

3. Thái độ tiêu cực chắc chắn sẽ kéo câu chuyện đi theo chiều hướng không mấy tối đẹp. Đừng đổ thêm bế tắc vào mớ hỗn độn, bạn hiểu chứ?
 
4. Sống can đảm lên!

5. Bạn chọn đi, đứng yên một chỗ hay đứng dậy và chạy ra khỏi vũng lầy?
 
6. Có những việc bạn không bao giờ kiểm soát được. Thế nên, chuyện gì đến rồi sẽ đến. Đôi khi việc tốt nhất nên làm là kệ nó đi!
 
7. Đừng để bị lây lan từ sự tiêu cực từ người khác. Hãy học cách làm chủ cảm xúc của mình!
 
8. Thế giới có chống lại bạn đi chăng nữa thì bạn vẫn phải sống cho mình thôi mà, đúng không?
             
 Nguồn: Trí thức Trẻ-caonienviethac     


vendredi 24 décembre 2021

Caroline Thanh Hương chúc mừng Giáng Sinh năm 2021 và xem Youtube Cõi Giá Băng.

tt


 

Xin gửi lại một bài thơ cũ nằm trong Youtube được thực hiện với ảnh chụp của bạn bè.

 

"Cõi Giá Băng"

 

Tuyết về đè nặng thân này

Lá chưa rời nhánh, đá dầy quyện cây.

Trời đông chẳng biết đêm ngày ?

Trông ra đường xá, còn dầy tuyết băng.

 

Pha lê những sợi dây giăng

Xào phơi quần áo,  áo băng đá trời.

 Có khi đạp đất vá trời

Thân cây chịu khó một đời gió sương.

 

Thân này ở chốn tha phương

Chịu đông rét mướt , đau thương phố phường.

Muốn đi qua những đoạn đường

Sợ chi chút tuyết , ít nhiều  đá ... ngăn .

 

Ta đi cứ mặc gian nan

Không bước sao tới, dầy băng lót đường.

Ô kià thông nhánh xanh dương

Trông xa thì đẹp, sầu thương thân mình.

 

Giữa đêm muốn ngắm chị Hằng

Chị Hằng đi vắng, trăng trầm tuyết treo.

Cây gì nằm cõi cheo leo

Đẹp như ảnh chụp, ảnh treo giữa tường.

 

Giữa đường có bụi cỏ lau

Cỏ nay đóng tuyết, thân đau tội tình.

Thân đau gãy nhánh lià trần

Gây thêm tai nạn, điện cần giăng dây.

 

Nay cây ngã đổ thân gầy

Chịu chung số kiếp điện này cũng ngưng.

Bao nhiêu nhánh ngã giữa chừng

Cũng là số kiếp thanh trừng tuyết đông.

 

Cho dù ở chốn mênh mông

Rễ ta lấp đất, thân ngông vói trời.

Sinh ra cũng hiếng dâng đời

Cho ta chọc thủng xem trời gần, xa.

 

Ta về với cõi người ta

Không sao hỗ thẹn,  vang ca nhạc rừng.

 

        Thanh Hương

dimanche 12 décembre 2021

Chương trình đọc và nghe đọc truyện hay với chuyện hình sự thời đại, hồi họp: Câu chuyện người tử tù đặc biệt.

Kính gửi quý anh chị một truyện ngắn hình sự thời đại để thấy rằng xã hội đen luôn luôn hiện diện trong mọi thời đại và cách làm từ thiện không phải lúc nào cũng nhân đạo như chúng ta thường nghỉ.

Cám ơn tác giả bài viết và bài đọc đã post và lưu lại trên trang internet.

Chúc quý anh chị luôn bình an và mạnh khỏe.

Caroline Thanh Hương 

 Người Tử Tù Đặc Biệt

tt

tt 

 

Câu chuyện người tử tù đặc biệt

 

Trước hết, đây là một câu chuyện kể tự sự của một người tử tù đặc biệt nhất mà em được biết. Con người này có một cuộc đời mà không phải ai cũng hiểu được. Bắt đầu từ một đứa trẻ trong một gia đình bần hàn ở một vùng quê trên đất Nam Định. Và rồi sau người này trở thành một đại ca giang hồ nổi tiếng. Nhưng không phải ai cũng biết được bộ mặt thật. Điều làm mọi người chú ý đến là hắn ta nổi tiếng bởi biết dùng cái đầu của mình để điều hành một mạng lưới tội phạm khét tiếng về đủ các lĩnh vực: Cá độ, cờ bạc, chuyển tiền bất hợp pháp, buôn lậu... xuyên quốc gia. Tầm ảnh hưởng của hắn được vang tới cả những trung tâm tội phạm cờ bạc nổi tiếng ở Châu Á như Macao, Hồng Kông...... Đặc biệt hơn tất cả, món hàng mà hắn tâm đắc nhất trong hệ thống phân phối của mình, đấy chính là vũ khí. Một kênh phân phối và buôn lậu vũ khí cho những tập đoàn tội phạm XHĐ ở Việt Nam. Nhưng ở đời thường thì hắn lại là một người đàn ông với những mối tình không thể đẹp hơn, một người con có hiếu với bố mẹ. Trước khi tử hình, hắn xin được một lời đề nghị khá hiếm với những tử tù khác là được gặp người luật sư bào chữa của vụ án của hắn. Trước khi chết (có lẽ do phải thay đổi phương án tử hình nên thời gian tử hình được kéo dài ra thêm), hắn muốn được gặp một người để có thể viết lại những dòng ký sự về cuộc đời của mình. Em được may mắn đi theo người đó để được nghe và ghi lại những lời tâm sự thật thà nhất và nhiều nước mắt nhất.

Khi được đồng ý và chấp thuận, hắn cười sung sướng như chưa bao giờ được cười. Một nụ cười mãn nguyện trước một cái chết được biết trước ngày giờ. Hôm đấy, ở trong phòng chỉ có 3 người và hắn bắt đầu kể...... Kết thúc buổi nói chuyện, hắn có nhờ người luật sư đó một điều là nhờ một ai đó viết lại câu chuyện của hắn. Cũng là để hắn được toại nguyện trước khi chết. Sau khi viết xong thì gửi cho hắn những bức thư tình đầy nước mắt đến những người tình của hắn với những lời xin lỗi lãng mạn nhất. Người luật sư đấy có nhờ em viết lại những gì hắn kể để hắn được toại nguyện. Khi nghe được những gì hắn nói, em mới thấy nó hay và hấp dẫn hơn bất kỳ những gì mà đài báo, tivi đăng tải. Chuyện thực, việc thực của một tội phạm đặc biệt nhất... Về những cuộc thư hùng dành lại địa bàn của mình, những phi vụ buôn lậu có một không hai và những cuộc tình nóng bỏng của hắn......


Có lẽ rất lâu em mới nghe được một câu chuyện hay và thực sự xúc động như vậy. Nên cho nó thi vị hóa tý, em mạn phép bốc phét là chính, thêm mắm, thêm muối tý cho xôm để bốc phét thành một câu truyện trinh thám có màu sắc tình cảm xen lẫn, đọc cho vui. Tháng này cũng tháng cô hồn, chả làm gì, nên rỗi rãi chép lại tý. Thôi thì em cứ lập một thớt để lấy chỗ đã, cuối tuần, khi nào rỗi em post dần tặng các cụ cho vui
:D (thường thì vào buổi tối cho tiện, lúc đấy em cũng rỗi). Đề tài này em đoán chắc có nhiều cụ cũng máu :D

PHẦN 1 - LỘI NGƯỢC DÒNG


CHAP 01
- CHAP 02 - CHAP 03 - CHAP 04 - CHAP 05 - CHAP 06 - CHAP 07 - CHAP 08 - CHAP 09 - CHAP 10 - CHAP 11 - CHAP 12 - CHAP 13 - CHAP 14 - CHAP 15

PHẦN 2 - NGƯỜI TRONG GIANG HỒ


CHAP 16
- CHAP 17
- CHAP 18 - CHAP 19 - CHAP 20 - CHAP 21 - CHAP 22 - CHAP 23 - CHAP 24 - CHAP 25 - CHAP 26 - CHAP 27 - CHAP 28 - CHAP 29 - CHAP 30 - CHAP 31 - CHAP 32

PHẦN 3 - KẺ GIẤU MẶT (Kết thúc)

CHAP 33 - CHAP 34 - CHAP 35 - CHAP 36 - CHAP 37 - CHAP 38 - CHAP 39

 
Chỉnh sửa cuối:

 

 

dimanche 5 décembre 2021

Chương trình đọc và nghe đọc truyện hay: CAO THỦ KIẾM TIỀN; Tác giả:Nguyệt Quan.

tt

 Kính gửi qquý anh chị bộ truyện để đọc và để nghe rất lý thú trong việc làm sao mượn đầu heo nấu cháo và chuyện vào tù ra khám dễ như chơi như thế nào.

Cám ơn tác giả bài đăng và bài đọc.

Caroline Thanh Huong

Cao Thủ Kiếm Tiền!

Tác giả:

Thể loại:

Đô Thị

Nguồn:

Vip Văn Đàn

Trạng thái:

Full
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Đánh giá: 8.2/10 từ 40 lượt
Tên gốc: Sao tiễn cao thủ tại hoa đô.
Thể loại: Đô thị - giải trí.
Dịch: lanhdiendiemla

Chắc hẳn đa số độc giả chuyên đọc tiểu thuyết trên mạng đã không còn xa lạ gì với cái tên Nguyệt Quan, một cây đại thụ của thể loại Lịch sử - quân sự, nhưng có lẽ không phải ai cũng biết rằng Nguyệt Quan cũng từng viết về thể loại đô thị, đó là quãng thời gian tác giả này đang tìm kiếm con đường cho bản thân, chưa định hình được phong cách rõ ràng. Cũng chính vì truyện được viết vào đoạn thời gian đó, cho nên nếu xét các kỹ thì có điểm thua kém so với những tiểu thuyết của Nguyệt Quan bây giờ, nhưng đó cũng chính là điểm ưu, vì nó không đi theo môtip hiện nay, chính điều đó tạo nên cái mới lạ của một tác phẩm cũ.

Nhân vật chính của truyện chúng ta sắp đọc tên Trương Thắng, vốn không theo đuổi kịp thời đại, bế tắc trong sinh hoạt và cuộc sống, nhưng trong một dịp tình cờ y đạt được kỳ ngộ, từ đó trở mình thay đổi vận mệnh, vốn cho rằng bản thân đã bước trên con đường bằng phẳng tươi đẹp, nhưng không ngờ đó là lối vào "bãi săn danh lợi", bắt đầu cuộc sống có đầy đủ ngọt bùi chua cay, đầy sóng gió hiểm nguy, cũng không thiếu vinh quang kích tình...

** Truyện có


Cuối »
DANH SÁCH CHƯƠNG