Tình mẫu tử qua ánh mắt, cái nhìn của mẹ, không có đứa con nào là không hoàn hảo.
Khi con mình bị mất đi cái gì đó , có ai hiểu là người mẹ còn đau hay khổ hơn con mình vạn lần không ?
Kính gửi quý anh chị những tấm hình tuyệt đẹp của nhiếp ảnh gia Holly Spring.
Caroline Thanh Hương
Pour rendre le sourire à sa fille amputée, une maman réalise des clichés lui démontrant qu’elle est exceptionnelle
L’amour d’une mère envers son enfant n’a pas de limites. C’est d’ailleurs ce qu’illustrent les splendides clichés d’Holly qui mettent en lumière sa petite fille amputée d’une main suite à une maladie. Le regard malicieux et le sourire à craquer de ce petit bout de femme illuminent ces photographies déjà sublimes ! Des images aussi touchantes qu’envoûtantes !
Holly Spring est une photographe néo-zélandaise dont la petite fille a été amputée dès son plus jeune âge. Atteinte de la maladie de Hirschsprung, cette dernière n’a en effet pas eu d’autre choix que de se séparer de sa main gauche. A travers cette série de clichés, Holly veut montrer à sa fille que ses rêves n’ont aucune limite à partir du moment où elle a confiance en elle… L’amour maternel illustré de la plus jolie des façons. Si vous souhaitez découvrir les autres travaux de l’artiste, rendez-vous sur sa page 500px ;).
Ces photographies sont vraiment splendides et emplies d’amour. Nous, on a trouvé ces clichés très émouvants et on salue l’idée d’Holly d’immortaliser le combat de sa fille à travers l’art. En plus, cette dernière est rayonnante sur chacun d’entre eux ! Pensez-vous que les jeunes filles ont une complicité plus développée avec leur maman ou bien avec leur papa ?
RépondreSupprimerChị Thanh Hương ,
Tình mẫu tử chị nói ở đây, đã thể hiện ngay từ khi em bé đang còn là
là một bào thai trong bụng mẹ. Bài thơ dưới đây mô tả tình trạng đó :
CON ƠI !
Sự sáng tạo yêu quí nhất của me
Đang lớn lên ngay dưới tim mẹ, nè
Dòng suy tưởng xâu xa, con chẳng biết
Mẹ đã thương con từ thuở chưa biết nhè
Con là, ân huệ Phật, Trời ban
Khi trong bụng mẹ, con mê man
Cảm giác con đang quờ quạng đạp
Tưởng chừng phép lạ, đã sẻ san
Chờ đợi ngày con thấy, sáng ngời
Là nguồn ám ảnh mẹ, khôn nguôi
Cho đến khi nhìn con, tận mặt
Ấy là lúc mẹ hết bồi hồi
Mẹ sẽ tận tâm, tận lực, bồi
Đắp nên sự sống của con yêu
Cho con thành tựu nên người tốt
Không hổ mang danh người đối người
Trần Trọng Thiện