Một Chút Hương
Cho Gió.
Gió nhẹ nhàng trong nắng
Gió nhẹ nhàng lắng nghe.
Lá và Hoa thỏ thẻ
Lại gần thêm Gió nhe.
Đây đóa hồng màu đỏ
Đây tulipe màu vàng.
Đây môi nàng thơm ngát
Đây ngạt ngào vườn hoang.
Em len
vào tâm tưởng
Cho hồn ta ngập hương.
Em gieo tương tư lạ
Mùa Hạ nào vấn vương.
Ta cháy con tim sầu
Em cho ta tình sâu.
Dù Nắng hè nóng buốt
Ôi giây phút nhiệm mầu.
Giữ mãi Hương cho Gió
Giữ mãi tình Em Yêu.
Dù đời có khốn khổ
Trăm năm là bao nhiêu?
Thanh Hương
31 tháng 7 năm 2015
Gửi Hương Cho Gió.
Mới vừa vào hạ đã thấy nắng lụi dần, nhường
bước cho bầu trời u ám, xám xịt như tuổi giữa chừng... Xuân.
Nắng có phai màu thì màu mắt ấy cũng từng gieo
vào lòng ai đó chút tuổi nhớ nhớ, thương, thương. Cũng như hoa, vào
giữa hè thì hoa toả ngập hương và sắc hoa tươi thắm.
Người ta yêu hoa, lúc hoa còn trong nụ, chờ và đợi
ngày hoa khoe sắc. Chú ong, chú bướm chập chờn, chú thì chờ chút
trạm dừng chân để ngắm hoa cho thoả lòng mơ ước và chú thì rút tiả
chút hương và biến nó thành những tinh tuý cho đời.
Thế thì mùi hương của nó thì sẽ ra sao, theo thời
gian có giữ nó lại được cho đời hay không?
Thưa, có chứ, từ bàn tay và trí thông minh tuyệt
vời của con người, họ đã biến chúng thành những giọt đài trang theo
các cô gái dùng làm trang sức vô hình cho mình trên khắp các nẻo
đường hay khắp chốn phồn thị hay bất cứ nơi nào mà người mang nó trên
mình đi tới.
Hương hoa không có màu sắc, không có tuổi, vì nó
luôn tồn tại trong người mê nó và giữ mãi nó trong tiềm thức của
mình.
Hoa có tàn, nhụy có phai, nhưng hồn hoa thì vẫn
mãi mãi thơm và lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Mùa hè, người ta thường thay đổi hương hoa nhẹ
nhàng hơn với nhiều vị tươi mát mang cái nắng vào trong hương hoa.
Từ mùa Xuân, nó đã đủ hớp sương lạnh của ngaỳ
bắt đầu có nhiều mặt trời.
Sang thu, hoa đã gần đủ độ nồng của nắng và gió
và từ đây người ta đã cẩn thận thu lượm nó về trong những nơi để chế
biến nó và để nó giữ mãi hương ngọt ngào này cho người ướm nó vào
mình.
Thế là Hương đã theo gió để được mãi tồn tại
trong không gian vô tận, không gian của những người Gửi Hương Theo Gió
và yêu Hương cho đến cuối cuộc đời.
Caroline Thanh Hương
31 tháng 7 năm 2015
Thế là Hương đã theo gió để được mãi tồn tại trong không gian vô tận, không gian của những người Gửi Hương Theo Gió và yêu Hương cho đến cuối cuộc đời.
RépondreSupprimerHình ảnh các loài hoa thật đẹp, bài thơ dễ thương lắm Hương ơi, Hương đã đi theo gió, để vườn xuân vắng Hương, bao giờ Hương trở lại, cho tình hoa ngát Hương. hìhì.
Cathy
vui thôi chị ạ
SupprimerTH