Chân thành cám ơn tác giả những hình ảnh, thơ , nhạc được trích đăng trong trang Blog này
Caroline Thanh Hương
Xin gửi thêm và câu đố vui mới nhớ ra :
Tôi vốn là con bò xát
Cắt đứt đuôi thành vật người che
Giữ đuôi lại cắt đầu đi
Tôi như ngọn thác ầm ì chảy sô
Muốn cho thực điên rồ ngây dại
Đem bò non đền lại đầu tôi
Đền rồi thì bỏ bớt đuôi
tôi ra thứ mà người không ưa
đáp là con giun
Con gì đứng thấp ngồi cao ?
Con gì hay cấu hay cào kêu meo ? mèo
Con gì ăn cám trộn bèo ?
Con gì bé nhỏ thường leo cộ đình ? rắn mối
Con gì sắp chọi phải nghinh ?
Con gì gầm thép khiếp kinh muôn loài ? cọp
Con gì to lớn răng dài ?
Con gì thích lội bơi hoài trong ao ? Vịt
Con gì bé tí kêu gào thực to
Con gì hay hát hay hò
Làm gái mê tít lò dò đi theo ?
Con gì chỉ thích mè nheo
Lam cho người lớn nặng đeo lo buồn Con nít
Xin lửa ông táo
Đốt đầu thầy tu
Sấm động ù ù
Rồng bay phấp phới
Vài cấi đố tục giảng thanh :
Cál l..có bốn sợi lông
Có hai thằng bé đứng trông cái l.. tát nước gầu dai
Ba bà đứng tréo ba bên
Ở giữ có gã cứ chêm c. cào
Làm cho nước chẩ ào ào
Ông đưng bên sông
Bà đứng bên sông
Đuổi nhau đùng đùng
Không bắt được nhau
Ông nằm dưới
Bà nằm trên
Ông cẩng nõ lên
Bà rên hừ hừ
trân trọng xin Quý bạn CB thứ lỗi
LTĐQB (Ma Nữ)
Mời chư vị đọc tiếp câu đố vui
Xin góp thêm một câu đố vui cười :
Bằng cái thúng mà thủng hai đầu
Bên ta thì có nên tàu thì không
Trả lời: cái váy đụp
Tụi tàu chỉ có quần thôi Thí dụ bậc hồng quần
Tiếp theo những câu đố lần trước, kính gửi quý anh chị loạt câu đố và giải đáp tiếp theo.
Caroline Thanh Hương
Những câu đố nho nhỏ dân gian có thêm câu giải đáp.
--
Caroline Thanh Hương
Những câu đố nho nhỏ dân gian có thêm câu giải đáp.
--
Caroline Thanh Hương
Đố các bạn tìm 3 địa danh ở Việt nam tiêu biểu cho 3 phong cách uống rượu .
BÀI HỌC SỐNG
MUÔN VIỆC, SỰ THƯỜNGNày, hỡi em bé cưng, đừng khóc
Ai đã làm vỡ búp bê nhóc của em
Bộ đồ trà, bể nát, lem nhem
Cùng chiếc đĩa, cũng lèm bèm tan tác
Ô, chuyện đó, thường ngày rải rác
Tuổi ấu thơ, trắc ẩn, bước qua mau
Em nín đi, đừng khóc, vượt cơn đau
Sửa nét mặt, cười lên, lau giọt lệ
Này, hỡi cô gái yêu, đừng khóc
Họ đã làm lem lấm bảng nhỏ của em
Cùng những thích vui xen lẫn, tuổi học trò
Cũng là chuyện thường thôi, chuyện nhỏ
Này, hỡi cô thanh nữ ơi, đừng khóc
Họ đã làm vỡ nát tim cô
Cùng chiếc cầu vồng, tia hi vọng vi vô
Đấy, lại chuyện thường tình có ai thoát khỏi
Hãy nhìn lên, cho lòng thôi bối rối
Đấng chí cao đâu thả nổi kẻ nguyện cầu
Sẽ ban cho bao hạnh phúc gối đầu
Hỡi cô thanh nữ buồn rầu ơi, đừng khóc
Trần Trọng Thiện
Thế gian, muôn việc sự thường
Chỉ là lập lại góc đường đã qua
Vậy sao ta phải thiết tha
Ôm bao sầu thảm, xót xa, đoạn trường
MUÔN VIỆC, SỰ THƯỜNGNày, hỡi em bé cưng, đừng khóc
Ai đã làm vỡ búp bê nhóc của em
Bộ đồ trà, bể nát, lem nhem
Cùng chiếc đĩa, cũng lèm bèm tan tác
Ô, chuyện đó, thường ngày rải rác
Tuổi ấu thơ, trắc ẩn, bước qua mau
Em nín đi, đừng khóc, vượt cơn đau
Sửa nét mặt, cười lên, lau giọt lệ
Này, hỡi cô gái yêu, đừng khóc
Họ đã làm lem lấm bảng nhỏ của em
Cùng những thích vui xen lẫn, tuổi học trò
Cũng là chuyện thường thôi, chuyện nhỏ
Này, hỡi cô thanh nữ ơi, đừng khóc
Họ đã làm vỡ nát tim cô
Cùng chiếc cầu vồng, tia hi vọng vi vô
Đấy, lại chuyện thường tình có ai thoát khỏi
Hãy nhìn lên, cho lòng thôi bối rối
Đấng chí cao đâu thả nổi kẻ nguyện cầu
Sẽ ban cho bao hạnh phúc gối đầu
Hỡi cô thanh nữ buồn rầu ơi, đừng khóc
Trần Trọng Thiện
Thế gian, muôn việc sự thường
Chỉ là lập lại góc đường đã qua
Vậy sao ta phải thiết tha
Ôm bao sầu thảm, xót xa, đoạn trường
CON THƯƠNG CHA, NHÀ HẠNH PHÚC
B Ổ N P H Ậ N
Bạn có biết, người cần tình thương nhiều nhất
Là ai không, là người bên bạn rất gần
Là người cha, người đã cho bạn vạn lần
Tình thương mến, giúp bạn dần dần tiến bước
Người ấy nay già, đang trông tìm hạnh f
Không cần tiền, không cần nghênh rước đón đưa
Như ông hoàng bà chúa ở thuở xa xưa
Nhưng lại thấy cần tình thương giữa lúc cuối
Của cuộc đời, khi bệnh lão luôn đeo đuổi
Biến thành người cao tuổi cô độc lẻ loi
Để tự coi vô dụng, phải sống đơn côi
Khó trở bước nối lại thời oanh liệt cũ
Còn gì để cho, hơn tình thương đầy đủ
Như người đã cho mình, ấp ủ bao năm
Một tình thương khi đi đứng, lúc ngồi nằm
Nói, nghe, phải mất lắm công phu diễn đạt
Không được kính yêu, thật là một hình phạt
Không vì lẽ gì ta nhạt nhẽo niềm thương
Con thương cha, ấy, định luật thông thường
Nhà hạnh phúc, vẫn là câu tương cận
Trần Trọng Thiện
I am a Stranger, a Rebel, and an Artist
An Intellectual, A Braggart, and a Misfit
Words consume me, I don't look for them.
They come to me, between the crack of dreams and realities,
Between beauty and obscenity.
Nowadays when I get out of the house and into the streets
I feel a separation between me and others,
The alienation, the difference, and the searing heat.
But I believe in the curative powers of Love
So I write on the gliding wings of dove.
I write because I have to,
And not because I hunger for the phony accouterments of fame.
I write without caring to be understood who I am.
I write about the oppressive loneliness and the tumultuous love,
The search for truth, the secret shame.
Wissai
March 21, 2013
Em chết bên bờ lúa.
"Bài thơ nhớ vợ của Bùi Giáng có một không khí rất đỗi bi ai, tràn đầy hoài cảm:"
Em chết bên bờ lúa.
Để lại trên lối mòn.
Một dấu chân bước của.
Một bàn chân bé con!
Anh qua trời cao nguyên.
Nhìn mây buồn bữa nọ.
Gió cuồng mưa khóc điên.
Trăng cuồng khuya trốn gió.
Mười năm sau xuống ruộng.
Đếm lại lúa bờ liền.
Máu trong mình mòn ruỗng.
Xương trong mình rả riêng.
Anh đi về đô hội.
Ngắm phố thị mơ màng.
Anh vùi thân trong tội lỗi.
Chợt đêm nào, gió bờ nọ bay sang
Bùi Giáng
You died by the roadside
You died by the roadside
Of a rice paddy
Leaving behind
On the pathway
An imprint of a small footstep!
I once passed through the high plains
Mourning clouds passed me by
Amid raging winds and crying rains
Frightened moon took flight
From the winds that sighed
Ten years later I came back
To the same rice paddy
I counted the number of rice plants
Bordering the same footpath
Feeling blood coursing through my worn-out veins
My bones felt like breaking up
I got into town
Up and down the streets I walked
And in sins I drowned
Then one night out of the blue
To me winds from the old paddy flew
Translated by
Wissai
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire